Đà Nẵng: Người mẹ nghèo nuôi 3 con thơ nheo nhóc, bất lực nhìn con gái 15 tuổi co giật vì bệnh u máu quái ác
15 năm, chị chỉ ước một lần con gọi mẹ
Tìm đến căn nhà nhỏ nằm sâu trong hẻm 221/7/2 đường Tôn Đản (phường Hòa An, quận Cẩm Lệ, TP Đà Nẵng), chúng tôi bắt gặp hình ảnh người phụ nữ dáng người nhỏ bé, cố gắng đỡ đứa con gái nhỏ ngồi dậy cạnh hai cậu con trai của mình.
Ba chị em Linh quây quần bên nhau lúc mẹ đang chuẩn bị bữa cơm trưa.
Bé Khang chỉ mới 10 tháng tuổi, con thường xuyên khát sữa vì mẹ hết tiền.
Chị là Nguyễn Thị Kiều Oanh (38 tuổi), hiện đang sống cùng chồng cùng 3 đứa con khờ, trong đó Ngô Thùy Linh (15 tuổi) bị bệnh u máu bẩm sinh, nằm một chỗ mà không có tiền chữa trị.
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó, cuộc sống của chị Oanh chưa một ngày bớt khổ khi đứa con gái đầu lòng của chị cùng anh Việt (38 tuổi) không giống như những đứa trẻ khác. Vừa chào đời, Linh đã mắc phải chứng bệnh u máu vùng mặt và cổ, suốt 15 năm lớn lên, Linh không nói, không cười, chỉ biết ú ớ bên cạnh mẹ mỗi lúc lên cơn.
Ôm bé Linh vào lòng, chị Oanh nhớ lại: "Lúc bác sĩ nói con bé bị u máu, chị như chết lặng, nó là đứa con đầu lòng của anh chị sau bao nhiêu năm dài chờ đợi, vậy mà...". "Chị ôm con đi chữa khắp nơi, ai chỉ gì cũng làm, mà bệnh con bé không hề khỏi. Đến lúc mọi người bảo phải đưa bé vào TP.HCM khám, có thể qua tận nước ngoài mới có cơ hội cứu chữa, mà lúc đó anh chị làm gì có tiền, nên đành ẵm bé về nhà chăm sóc", chị Oanh nghẹn ngào.
Mắc phải chứng bệnh u máu từ nhỏ, Linh không đi đứng, nói năng gì được.
Ôm hai đứa con vào lòng, chị Oanh chỉ ước mình có đủ điều kiện để lo cho con được chu toàn.
Nhìn thấy con mỗi ngày chịu đựng nỗi đau đớn về mặt thể xác, chị Oanh chỉ còn biết ôm con đi lòng vòng TP Đà Nẵng tập vật lý trị liệu, lúc nào bệnh nặng mới đưa vào viện để chữa trị.
"Con bé nhìn vậy chứ biết hết, cứ mỗi lần muốn gặp mẹ, nó lại múa tay chân rồi ú ơ lên. Có điều nó không nói được thôi. Chị chỉ ao ước một lần nghe con gọi mẹ, chị cũng cam lòng. Mà chờ hoài không có, thà con mình nói mẹ ơi, con đau chỗ này, chỗ kia, chị cũng thấy an lòng", chị Oanh bật khóc.
Để có thể chăm sóc cho Linh, chị Oanh phải nghiền thức ăn thật nhuyễn, đút từng muỗng cho bé. Mọi sinh hoạt hằng ngày của Linh đều do một tay chị Oanh săn sóc.
"Nhà thì neo người, chị vừa mới có em bé, thằng út An Khang được 10 tháng tuổi, cũng may Bảo Long (con trai giữa, 10 tuổi) cũng biết phụ mẹ chăm em, mọi gánh nặng gia đình đều đổ dồn vào anh Việt. Mấy mẹ con có mắm ăn mắm, rau cháo qua ngày là chị mừng rồi", chị Oanh tâm sự.
Khang ngơ ngác bên người chị bệnh tật của mình.
Mới 10 tháng tuổi nhưng Khang rất bụ bẫm, đáng yêu.
Hết tiền, chị phải cho thằng Long nghỉ học
Với thu nhập ít ỏi từ việc chạy xe ôm của anh Việt, lo cho cả 5 miệng ăn mỗi ngày không hề dễ dàng, chưa kể mỗi tháng chị Oanh phải tốn hơn 1 triệu tiền thuốc men cầm chừng cho Linh.
Nhìn thấy cái nghèo đói cứ liên tục bám víu lấy cuộc sống của mình, nhiều lúc chị Oanh chỉ muốn chết đi để bớt khổ.
"Anh ấy vất vả lắm, đi làm cả ngày mà lúc nào cũng thiếu thốn. Nhiều hôm hết sữa cho bé Khang, mà chị không dám hỏi tiền ảnh, đành lấy nước loãng pha đường cho bé uống cầm chừng. Mà bé ngoan lắm, chẳng bao giờ đòi mẹ bất cứ cái gì. Chỉ tiếc là Linh, chẳng bao giờ có được một cuộc sống khác", chị Oanh bật khóc.
Chị Oanh săn sóc cho hai đứa con của mình.
Lúc mẹ hết tiền, Khang đành phải uống nước đường pha loãng để qua cơn đói.
"Chị chỉ ước con bé có đủ tiền mỗi tháng uống thuốc mà thôi, chứ nào dám mơ sẽ đưa con đi chữa bệnh này nọ. Hơn 15 năm rồi, cứ nhìn thấy con đau đớn chị lại trách bản thân mình làm mẹ mà vô dụng quá, chẳng lo được cho con", chị Oanh nói.
Ngồi kế bên mẹ, Long (10 tuổi) một tay ẵm em, một tay cố chạm vào người mẹ, an ủi: "Mẹ đừng khóc nữa, con không đòi mẹ cho đi học nữa đâu. Hết tiền rồi con nghỉ, khi nào mẹ có mẹ cho con đi học trở lại cũng được ạ".
Dù chỉ mới 10 tuổi nhưng Long tỏ ra hiểu biết hơn những bạn nhỏ cùng trang lứa, mỗi ngày sau khi đi học về, Long đều phụ mẹ chăm sóc cho chị Linh, đấm bóp chân cho chị mỗi khi đau nhức. Nhìn chị Linh nằm một chỗ, không đi đứng nói năng gì được, Long thỏ thẻ: "Con ước sau này con trở thành cầu thủ đá banh, con sẽ có tiền để giúp mẹ chữa bệnh cho chị. Mà con muốn đi học chữ nữa, con không muốn nghỉ đâu nhưng mẹ bảo mẹ hết tiền rồi".
Long ẵm em trai phụ mẹ chăm sóc chị Linh, em ước sau này trở thành cầu thủ đá banh giỏi.
Mong mọi người giúp đỡ Linh để em có điều kiện điều trị bệnh u máu mỗi tháng.
Nhìn thấy những đứa con nheo nhóc trong khi bản thân bất lực, chẳng biết cách nào có thể giúp Linh được chữa bệnh, Long tiếp tục đi học, còn đứa con út có đủ sữa tã mỗi ngày, chị Oanh chỉ biết ôm con mà khóc.
Chị cho biết, vì dành tiền để chữa bệnh cho Linh, bao nhiêu tiền tích góp được lúc trước đều cạn kiệt, anh chị còn phải vay mượn họ hàng chỉ một điều duy nhất là cố gắng cứu được bé. "Chỉ cần anh chị còn sống, chị cũng sẽ làm mọi cách để cứu con. Con của mình sao mà bỏ được. Trước chị còn có vốn, bán đồ online ở nhà, giờ thì tiền cơm ngày ba bữa còn phải đi mượn, không biết làm sao cả em ơi", chị Oanh ngậm ngùi.
Trước hoàn cảnh khó khăn của gia đình chị Oanh, kính mong quý độc giả gần xa quan tâm ủng hộ để bé Linh có điều kiện tiếp tục được chữa bệnh, Long không còn phải nghỉ học giữa chừng.
Mọi sự đóng góp xin vui lòng liên hệ số điện thoại chị Oanh: 01208950182.
Hoặc thông qua số tài khoản ngân hàng Vietcombank: 0041000340603 , chi nhánh Đà Nẵng, Phòng giao dịch Thanh Khê.
Chủ tài khoản: Nguyễn Thị Kiều Oanh. Xin chân thành cảm ơn!
Văn Tiên