Cuộc đời truân chuyên của đại mỹ nhân Sài Gòn xưa Marianne Nhị
Marianne Nhị là "đứa con hai dòng máu", cha gốc Khơ-me, mẹ là người Việt. Lớn lên, Marianne Nhị một mình dấn thân vào chốn đô hội ở Sài Gòn với hai bàn tay trắng.
Tượng đài nhan sắc Marianne Nhị làm khuynh đảo Sài thành thời bấy giờ. Ảnh tư liệu |
Để có chỗ nương thân, ban đầu, Nhị xin làm em nuôi dưới trướng của chị Ba Phò và sống trong nhà chị này ở khu vực chợ Thái Bình. Những ngày đầu chân ướt chân ráo, Nhị mang guốc cao gót còn vấp lên vấp xuống, mắt chưa quen với ngọn lửa bập bùng liêu trai trên bàn đèn thuốc phiện. Nhưng chỉ sau khi gặp được Ba Trà, cô gái này mới thực sự bước sang trang mới của cuộc đời.
Theo đó, Nhị đã chủ động làm quen với Trà trong một rạp chiếu phim. Sau đó, Nhị theo Trà về làm đàn em với cái tên Marianne Nhị hay còn gọi là Tư Nhị, ngụ ý là em nuôi của Ba Trà.
Được sự giúp đỡ của "chị gái", Marianne Nhị nhanh chóng nổi danh là một trong những mỹ nhân đẹp nhất Sài Gòn, được nhiều công tử, đại gia theo đuổi.
Trong đó có một công tử con nhà "bạc bó" ở Gò Đen bỏ tiền mua cho Nhị căn nhà khang trang nằm gần khu vực trung tâm đô thành đường Verdun (nay là đường Cách Mạng Tháng Tám).
Lần đầu trong đời có mái ấm riêng, Marianne Nhị rối rít cám ơn vòng tay hào hiệp của Yvette Trà đã giang rộng để "che chở đùm bọc và làm cuộc tái sinh cho em út".
Nhưng không lâu về sau, Nhị như con chim rời tổ bay ngược gió, tự tung tự tác tách khỏi ảnh hưởng của Yvette Trà. Không những không nghe lời khuyên của Trà, Nhị còn tự phụ tự mãn với sức trẻ hơn người và sắc đẹp đang lên.
Quả vậy, với thân hình khêu gợi, cặp môi luôn đỏ, đôi mắt lúc nào cũng ươn ướt, gương mặt cả ngày bừng lên một sắc hồng dưới nắng, giúp Marianne Nhị đẹp một cách "man dại" và lộ vẻ "sẵn sàng yêu"... Với hành trang ấy, càng ngày Nhị càng lao sâu vào con đường trác táng, ăn chơi phí sức.
Điều đặc biệt ở Tư Nhị là cô rất mê tốc độ, hễ ngồi lên chiếc Alpha-Roméo liền thúc tài xế chạy hết tốc lực, vun vút ra ngoại ô. Trên đường đi, Marianne Nhị muốn khoe nhan sắc chiêu hồn của mình trước công chúng bằng cách cứ vài tháng kẹp theo một người tình mới. Vì thế, ngồi bên Nhị trước Tết có thể là một tay chơi "bô trai" con nhà đại gia ở Nam Vang sang, đến sau Tết, vào dịp Nguyên tiêu lại là một công tử hiếu sắc từ Hậu Giang lên.
Marianne Nhị tiếp tục cặp bồ với nhiều dân nhà giàu khác, trong đó phải kể tới chuyện lùm xùm giữa giai nhân với công tử Như Bích, con một đại điền chủ ở Bạc Liêu và một đại gia người Hoa ở Chợ Lớn. Có lời đồn cho rằng, cũng giống như chị Trà, Nhị dùng bùa ngải để quyến rũ đàn ông nên mới có được nhiều mối đến như vậy. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Tư Nhị “thay” người yêu như thay áo, thậm chí còn cố cạnh tranh, thoát khỏi tầm ảnh hưởng của người chị Ba Trà.
Bắt chước “mốt” ăn chơi của các tài tử điện ảnh bấy giờ, Tư Nhị cũng ngậm ống điếu thật dài, để tạo ra một phong cách thanh lịch và quý phái. Người đời miêu tả lại rằng, nhiều đêm, cô Nhị ngả bên bàn đèn, mơ màng tận hưởng sự khoái lạc của “nàng Phù Dung”.
Hình ảnh ngôi nhà của cô Tư Nhị. Ảnh tư liệu |
Đang trong thời kỳ đỉnh cao, đến giữa thập niên 1940, Nhị bỗng dưng biến mất khỏi chốn ăn chơi trác táng của Sài Gòn xưa. Theo lời kể của ông Ba Quan, một tay chơi lịch duyệt trong giới cầm ca, người duy nhất gặp lại cô Tư, cho biết: Hoa khôi số hai của Sài Gòn ngày ấy đã thành... kẻ ăn mày.
Người này cho hay, tình cờ gặp Marianne Nhị trong một quán ăn ven đường với tình cảnh hoàn toàn khác xưa. Sau bữa điểm tâm, Ba Quan trả tiền xong định quay về, bỗng nghe tiếng gọi giật ngược: "Anh Ba!". Ngoái lại, biết tiếng kêu ấy phát ra từ trong đám hành khất rách rưới, định bước đi, lại nghe gọi đến mình thống thiết lần nữa, lần này đượm vẻ bi ai hơn trước. Rồi một người đàn bà trong đám ăn mày tách ra, đến trước mặt anh Ba, thảng thốt nói: "Em là Tư Nhị đây".
Nhìn kỹ một lúc, không nói nên lời, vì người đàn bà ấy trước kia là hoa khôi lừng lẫy một thời, giờ đây môi thâm, đôi chân nõn nà ngày ấy giờ trông dơ dáy, não nề. Ba Quan không dám nhìn lâu, bỏ nhẹ 20 đồng bạc xưa vào tay Nhị rồi quay đi.
Sau cuộc gặp gỡ đó, không ai có thông tin gì về nàng đệ nghị mỹ nhân Sài Gòn năm nào. Người ta chỉ đồn nhau những giai thoại về một người đàn bà sa ngã vào bùa ngải rồi bị ngải hành, quật ngã cuộc đời.