Mới sinh con nhưng mình đã bị chồng hắt hủi đến mức bục vết mổ
Mình mới sinh con cách đây nửa tháng. Khi viết những dòng tâm sự này, vết mổ trên bụng mình vẫn còn đau nhức. Nhưng nếu không nói ra, mình sợ rồi 1 ngày nào đó sẽ bị trầm cảm mất.
Mình là vợ thứ 2 của chồng, trước đó anh đã có 1 đời vợ và mới ly hôn được hơn 2 năm. Nói đến lý do ly hôn của chồng mình. Tất cả đều vì vợ cũ của anh ngoại tình. Khi mọi chuyện vỡ lở, anh đòi ly hôn và được quyền nuôi con. Sau đó chị ta luôn tìm cách hàn gắn nhưng chồng mình lại gặp gỡ và yêu mình. Vì thế vợ cũ của chồng mình luôn gieo rắc vào đầu con trai những quan điểm xấu về mẹ kế.
Con riêng của chồng mình năm nay được 10 tuổi, nhưng vì được bố mẹ và ông bà quá nuông chiều nên cháu rất nghịch và hỗn hào với người lớn.
Mình biết để gọi 1 người phụ nữ xa lạ bằng từ "mẹ" là việc không dễ dàng nên mình không yêu cầu cháu phải gọi mình bằng mẹ. Nhưng thay vì gọi bằng cô hay dì, cháu lại xưng với mình là bà. Cả nhà chồng mình đều nghe thấy nhưng không 1 ai chỉnh sửa cách xưng hô cho đúng mực.
Có hôm cô giáo chủ nhiệm của cháu gọi điện đến cho mình và nói rằng nếu mình không dừng việc đe dọa cháu, cô sẽ nói cho mẹ đẻ của cháu biết. (Ảnh minh họa)
Vì đó là cháu trai duy nhất của cả nhà nên bố mẹ chồng mình rất chiều cháu. Có những lần cháu chạy nhảy, đụng phải bụng mình đang mang bầu nhưng cũng không xin lỗi. Mình gọi cháu vào để sửa lỗi thì mẹ chồng mình lại bênh cháu và nghĩ mình khác máu tanh lòng với con riêng của chồng.
Không những thế, cháu còn khiến mọi người nghĩ rằng mình là 1 bà mẹ kế cay độc. Cháu ra lớp khóc với cô giáo, kể rằng mình chửi bới và dọa dẫm cháu mỗi khi cháu không làm bài tập. Có hôm cô giáo chủ nhiệm của cháu gọi điện đến cho mình và nói rằng nếu mình không dừng việc đe dọa cháu, cô sẽ nói cho mẹ đẻ của cháu biết.
Mình rất sốc trước những gì cháu kể nên bàn bạc với chồng để anh dạy lại con. Nhưng thay vì nghe mình nói thì chồng mình sừng sổ gọi cho cô giáo để kiểm chứng những điều đó, trong khi cô giáo cũng chỉ là người nghe 1 phía. Hôm ấy nếu không phải mình đang mang bầu ở tháng thứ 8 thì có lẽ chồng mình đã động tay chân với mình chỉ vì những lời nói vô căn cứ của con trẻ rồi.
Suốt quãng thời gian mang bầu, mình luôn bị mệt mỏi bởi những chuyện chưa bao giờ làm. Khi mình phân trần hay thanh minh thì cả nhà chồng mình đều mang tư tưởng trẻ con không biết nói dối nên chẳng ai nghe mình nói. Sau khi sinh con xong, con riêng của chồng mình được đưa về ở với mẹ đẻ. Mình cứ nghĩ rằng sẽ được nhẹ nhõm 1 thời gian, không ngờ mọi chuyện còn tệ hơn trước rất nhiều.
Mình phải cắn răng dậy để bế con mà tủi thân vô cùng. (Ảnh minh họa)
Mình sinh mổ nên rất mệt mỏi và đau, con mình lại hay quấy khóc đêm nên mỗi lần con khóc lại phải có người dậy để bế. Mình sinh con được 1 tuần thì bác sĩ cho về nhà. Mới hôm đầu tiên không có y tá, con khóc giữa đêm không có ai bế giúp. Mình đang đau vết mổ nên chưa thể ngồi ngay lập tức nên đã lay chồng dậy bế con. Ai ngờ anh gắt lên với mình, còn nói mình phiền phức. Mình phải cắn răng dậy để bế con mà tủi thân vô cùng.
Những đêm sau đó chồng mình cũng không bao giờ dậy bế con hay pha sữa giúp mình. Đã vậy, anh và mẹ chồng còn so sánh mình với vợ cũ của anh. Chị ta sinh thường nên không sao, còn mình sinh mổ, đau gấp trăm lần làm sao khỏe bằng chị ta được?
Cũng vì ngồi bế con nhiều nên vài hôm trước mình phát hiện vết mổ bị rỉ nước và hơi bung ra. Mình lo lắng nói với chồng và mẹ chồng thì cả 2 đều dửng dưng nói mình lo xa.
Mãi đến tối khi đau quá mình mới gọi cho mẹ đẻ sang đưa đi viện. Tưởng rằng khi quay về, mọi người sẽ quan tâm mình hơn. Nhưng mấy tối nay lúc con quấy khóc, vẫn chỉ có mình trở dậy để bế con. Mình quá thất vọng với chồng và nhà chồng rồi. Có lẽ sáng mai mình sẽ nói mẹ chồng cho phép mình về nhà đẻ vài hôm chứ cứ thế này thì người chịu khổ chịu thiệt chỉ có mỗi mình mình thôi.
K.N.N